Nếu có một điều mà bà Nguyen Thi Man sẽ luôn cố gắng để tiếp tục, thì đó là ca hát. Người môi giới nhà đất 53 tuổi đến từ Việt Nam này luôn tươi cười mỗi khi bước lên sân khấu, ngay cả khi bệnh ung thư phổi đang đe dọa cướp đi hạnh phúc đó.
Câu chuyện về cuộc quyết chiến chống lại căn bệnh ung thư của bà bắt đầu khi bà nhận thấy có điều gì đó lạ lùng ở cơ thể mình. Bà tìm đến một bệnh viện ở Thành phố Hồ Chí Minh. “Tôi cảm thấy không khỏe, tôi bị sốt cao trong khi run vì lạnh, vì vậy tôi đã đến khám với bác sĩ và phát hiện ra mình bị viêm gan. Sau hơn một tháng và dùng hết hơn 200 lọ thuốc kháng sinh, tôi vẫn chưa khỏi bệnh. Tôi quẫn trí. Khi đó, một người bạn đã điều trị tại Bệnh viện Bumrungrad trước đây đã giới thiệu với tôi đây là một bệnh viện rất tốt, vì thế tôi đã tìm hiểu thêm và phát hiện ra Trung tâm Khoa học Sức khỏe VITALLIFE của Bệnh viện Bumrungrad. Tôi đã tìm hiểu về các chương trình và liệu pháp thải độc ở đó, và cảm thấy rằng đó chính xác là những gì cơ thể tôi cần, vì vậy tôi đã ngay lập tức đặt chỗ cho mình trong chương trình đó!”
Dông bão đe dọa niềm vui của bà
Bà Man nói về ấn tượng đầu tiên của bà về Bệnh viện Bumrungrad: “Trước khi tôi đến đây, tôi chỉ nghe nói về các bệnh viện ở Singapore. Tôi chưa bao giờ tưởng tượng rằng lại có bệnh viện ở cấp độ này ở Thái Lan, nhưng sau khi được điều trị thải độc tố và kim loại nặng tại Bumrungrad, tôi đã rất ấn tượng. Tất cả mọi thứ ở bệnh viện đều tuyệt vời, từ sự chăm sóc đến việc điều trị mà tôi nhận được.” Sau khoảng một năm kể từ trải nghiệm đầu tiên của bà tại Bệnh viện Bumrungrad, bà lại cảm thấy những điều kỳ dị xảy ra với cơ thể mình một lần nữa. Bà vội vàng đến thẳng Bumrungrad để kiểm tra xem có chuyện gì đã xảy ra.“Lúc đầu mọi thứ có vẻ bình thường, nhưng sau đó tôi bắt đầu bị những cơn đau lưng này, từ vai xuống đến giữa lưng. Tôi đổ mồ hôi dễ dàng hơn bình thường, và nhiệt độ cơ thể của tôi cao hơn bình thường. Bác sĩ của tôi tại Bumrungrad đã yêu cầu chụp CT với độ tương phản. Khi đó tôi được tiêm một loại thuốc nhuộm đặc biệt. Cuối cùng, tôi chụp PET và phát hiện nhiều khối u ác tính với nhiều kích cỡ khác nhau trong phổi tôi.”
“Đó là một tin khủng khiếp. Tôi vội vã trở về Việt Nam trong ngày hôm đó để tổ chức đám tang mẹ tôi. Ngay sau khi xong các nghi lễ, tôi quyết định ngay lập tức quay lại Trung tâm Ung thư Horizon để điều trị. Tôi không muốn mình trở thành một nạn nhân của bệnh ung thư như mẹ tôi vừa mới bị, bởi vì tôi có một gia đình để chăm sóc. Và một điều nữa mà tôi không thể để mất được là khả năng ca hát của mình, vì ca hát là một tình yêu đích thực của đời tôi. Tôi còn giành được giải thưởng tại các cuộc thi hát. Tôi rất hạnh phúc mỗi khi lên sân khấu hát và có thời gian vui vẻ với bạn bè tôi”, bà Man giãi bày với đôi mắt lấp lánh.
“Việc điều trị của tôi diễn ra suôn sẻ. Tôi đã có tinh thần rất tốt. Tôi thực sự muốn khỏe hơn. Vì vậy tôi làm bất cứ điều gì mà bác sĩ chuyên khoa ung thư Tanawat Jirakulaporn, người lo thuốc men cho tôi, và bác sĩ phẫu thuật tim mạch Pattanasak Lertpradit, người đã phẫu thuật cho tôi, yêu cầu tôi làm”, bà Man nói. “Các bác sĩ của tôi luôn chăm sóc cho tôi trong suốt quá trình điều trị, họ còn bận rộn với những việc như đo huyết áp và giúp cơ thể tôi chuẩn bị sức khỏe để tiếp nhận thuốc. Trong phòng CCU, các y tá cũng rất chú tâm. Tất cả họ đều rất dễ chịu, luôn mỉm cười và động viên. Về rào cản ngôn ngữ, nó chẳng là gì cả! Lúc nào cũng có một thông dịch viên y tế từ Việt Nam ở bên tôi, làm tôi rất yên tâm”, bà Man kể về việc điều trị của mình, trong đó phải thực hiện không dưới bốn ca phẫu thuật trong vòng hai tuần.